Nó đến với led, có thể coi như
là một cái duyên, gắn bó từ những ngày đầu tiên led bắt đầu du nhập vào thị trường
Việt, vui có buồn cũng có…
Tại sao con gái mà lại làm cái
nghề này?
Một số khách hàng nam giới đã tủm
tỉm cười, thậm chí tròn xoe mắt khi nhìn nó chững chạc lôi cái mỏ hàn súng ra,
chấm chì, cặm cụi hàn mạch cho khách khi cần thiết. Một số anh khác cứ theo
kinh nghiệm, bảo là dòng áp tính như vậy nè, chị lấy đâu ra cơ sở mà nói. Ý là
trong lòng họ đang khinh thường trong bụng: cái con nhỏ này, chắc chỉ biết bán
hàng và nói phét thôi, chứ làm được cái gì? Ơ hay, không tin hả. Cái công thức
R = U/I nằm sờ sờ một đống đó, đây tui chứng minh hẳn hòi cho anh xem nhé. Còn
muốn biết con TIP hay con IRF này chịu dòng bao nhiêu ư, vô datasheet mà coi,
tui đâu thèm nói láo. Mặc dù có anh nào đó hơi quê quê vì bị một cái con nhỏ mỏ
nhọn hùng hồn cãi tay đôi, cuối cùng cũng chịu đuối lý. Tất nhiên là mấy bữa
sau sẽ rút kinh nghiệm đến mua hàng thì nói ít lại mà hỏi nhiều hơn một chút,
cái con nhỏ ấy vậy chứ khi không nổi quạu, nó cũng nói chiện vui ra phét, còn
chịu chỉ chiêu, tội gì không tranh thủ hỏi.
Đôi lúc, khách gọi qua điện thoại,
cứ một hai: em ơi, cho anh gặp bộ phận kỹ thuật? Ý bảo em bán hàng, biết chi kỹ
thuật mà tư vấn. Cũng ngọt ngào trả lời: anh cứ hỏi đi, em trả lời cho. Thế em
chỉ cho anh cách chạy cái card matrix với, anh làm mãi mà không lên chữ? Ờ há…
Vậy anh vô Cài đặt đi, em chỉ cho anh cấu hình lại, P10 hay P16, 1 màu hay 3
màu vậy anh… Có khách chỉ hoài mà làm hổng được, thôi anh cài cái Teamviewer
đi, đọc pass qua đây, em remode cho. Híc híc… nhỏ mà có chút võ, đem ra xài
cũng được, đổi lại chỉ cần khách cám ơn cho, và lần sau nhớ mua hàng ủng hộ em
nữa nhóe. Hi hi…nhưng năng lực con nhỏ ấy cũng có hạn, chạy bo ledsign, matrix
1 màu, 3 màu thì dễ như ăn cơm nhưng qua cái mảng full màu, nó cũng còn í ơi,
đang trong giai đoạn “bổ túc văn hóa” nhé. Khai thiệt trước cho chắc ăn, không
lại bị khách hành…
Tại sao “bả” dữ như bà chằn vậy?
Ờ, thì nó xưa nay vẫn vậy mà,
anh chưa biết thì giờ biết cũng hổng muộn. Mà không dữ, cho mấy anh ăn hiếp à.
Ngọt tùy nơi, dữ cũng tùy lúc chớ. Ai biểu mấy anh cứ chọc nó nổi quạu, ha ha…
mấy anh đừng có cà rỡn nữa, tội nghiệp cái điện thoại của con nhỏ cứ bị quăng rầm rầm,
muốn tét vỏ. Cho nên, bán hàng như nó, xài cùi bắp đúng là tiện và lợi. Nói vậy
thui, chứ nó dữ chỉ “1 chút”, giỡn cũng “1 chút” thôi, khách đàng hoàng, nó
theo tới bến. 23h đêm giao thừa, còn ôm điện thoại để remode cho khách từ xa, mặc
sắp đến giao thừa. Sáng mồng 1, mở mắt ra đã lật đật gọi khách hỏi: hôm qua,
làm xong chưa? Khách cười muốn mếu: làm đến sáng, giờ mồng 1 ngủ bù. Năm mới
vui vẻ hen.
Họ là khách hay là bạn vậy?
Thì là cả hai. Chơi riết, thành
ra cứ ông ông tui tui. Có khách nữa đêm, nhảy vô zalo khè: ngủ chi khuya thế?
Hí hí… thành ra có ông 8 bà 8 nằm chát qua chát về, một hồi mới chịu good night. Có
khách làm với nhau cả mấy năm trời, chưa hề biết mặt của nhau đen hay trắng, bốc
điện thoại lên nghe giọng thôi không cần dòm số nó cũng biết là anh A, hay chị B, anh C rồi. Lúc
vui vui, tự dưng gặp bữa trời mưa, tám gần cả tiếng đồng hồ, rồi lại đứt ruột:
sao bữa nay nấu cháo điện thoại dữ vậy trời? Có anh khách lặn lội gửi quà cho mấy
con cua từ Cà Mau lên, ăn không đã cứ thòm thèm mãi. Có khách lại gửi cho mấy
con khô cá đặc sản miền Tây, hổng biết ăn như thế nào, mà hôm sau gọi điện cứ
cười toe toe, cám ơn rối rít: cá ngon, cá ngon. Có khách nhõng nhẽo, lên SG mà
đòi phải đích thân “nó” chở đi uống cà phê, ăn mì Quảng… “nó” sáng sớm phải hy sinh
giấc ngủ nướng, xách xe chạy đi đón, uống 1 cữ cà phê, ăn xong 1 tô mì Quảng
trong cái hẻm bà tó nào đó trên Tân Bình, khách mới chịu tha cho. Nói túm lại, có nhiều chuyện, nhiều tập lắm,
có ngồi kể chắc cũng vài trang giấy, thui túm lược sơ sài vậy thôi, chuyển sang
mục khác.
Khách ơi, đừng trách chi sao nó
xiết công nợ lại khó khăn đến thế?
Nhiều khi, méo mặt muốn khóc vì
công nợ của khách mấy tháng trời cứ chình ình chưa xóa sổ được. Ghét nhất là
chuyện phải đi đòi nợ, nên xin khách đừng nợ lâu nữa nha. Tối đa nửa tháng, một
tháng chốt dùm cho cái sổ, đừng để tồn đọng, buồn thúi ruột à. Biết nhiều lúc
khách kẹt công trình này nọ, lấy ngắn đắp dài, lấy A bù B, nhưng cũng nhớ dùm:
nợ đến ngày đến tháng, thông cảm cho nó thỏ thẻ đòi… lấy cả vốn lẫn lời, khách
iu khách quý nhé.
Đừng như anh Trà Đà Nẵng, anh Cường ở Huế, anh
Quang Bình Định, anh Phúc Phan Thiết, anh Quốc Tây Ninh, anh Lộc Vũng Tàu, anh
Nhật Nguyễn Hồ - Gò Vấp, mấy anh này chỉ thẳng mặt đặt thẳng tên, nghĩ thấy cũng
còn giận. Ừ thôi, toàn trưởng bối của nó cả, híc híc…
Cũng bởi vì vấp, nên sau này nó
cũng đành “xiết” công nợ, khách cứ than nhưng mà xin thông cảm, đừng trách nó
vì sao cứ phải nghiêm túc muốn “hàng đi – tiền về” đúng hẹn.
Làm gì thì làm, phương châm giữ vững: Uy tín là trên hết, và ưu tiên vẫn muốn bán dòng hàng chất lượng.
Thời hoàng kim của ngành kinh doanh
led có lẽ đang chững lại. Bởi vì chất lượng, và giá… nếu so với giá của những
năm 2010 và 2016, có thể khách giật mình… vì quá khác biệt. Một cuộn led dây 5050
vào thời điểm 2010, giá nhập vào có thể lên đến gần 1 triệu đồng/cuộn 5m, nhưng
vào năm 2016 thì với chưa đến 100.000 VND đã có thể mua được 1 cuộn led với độ
dài như vậy. Nhưng cái gì cũng có giá của nó, một phần led rẻ do công nghệ phát
triển, một phần led rẻ vì… giá thành giảm theo chất lượng. Cuộn led năm 2010 tồn
kho, đến giờ qua 5 năm cắm điện vào vẫn sáng đẹp, mạch vẫn tốt, dày, sáng bóng
trong khi cuộn led (hàng rẻ, không phải hàng tốt) mới nhập năm 2015, 2016 thì eo ôi, mạch mỏng le,
nóng, và độ sáng kém, tuổi thọ kém hơn rất nhiều. Khách không biết cứ cắm đầu
mua led rẻ, rồi lại chắc lưỡi sao led mau rụng, mau xuống màu. Thượng vàng hạ
cám, là cái từ có thể đẩy đưa khi mô tả cho ngành kinh doanh led vào giai đoạn
này.
Cùng một mã hàng led mẫu mã na ná
nhau nhưng sử dụng chíp, vật liệu tốt so với hàng chíp, vật liệu thường, giá có
thể chênh nhau 3 đến 5 lần là chuyện bình thường, đừng có ngạc nhiên, khách
nhé. Giá ở công ty, có thể cao và nhỉnh hơn hàng ngoài chợ, đương nhiên vì hàng
nằm trong hệ thống, với chất lượng đầu vào kiểm soát ổn định. Tất nhiên, nếu
khách yêu cầu giá rẻ, thì vẫn có thể cấp hàng, nhưng… chất lượng cũng xuống
theo giá, khách vui lòng đắn đo suy nghĩ cho kỹ nhé, công thợ, phí bảo hành…
nhiều khi ăn đứt hết phần lời giữa vật tư led giá rẻ và giá tốt nha. Nếu khách
nào đã quen đồng hành dùng dòng hàng tốt của Chính Tâm mấy năm nay, thì sẽ hiểu
điều này hơn ai hết.
Buồn buồn gõ phím chơi, coi như tám chuyện Led, cho khách đọc giải
khuây vậy, mà bữa nào đó, vui vẻ thì gọi điện “o đờ” ủng hộ cho nó vài cái đơn
lặt vặt, nó cũng thấy thỏa mãn rồi. Cám ơn các khách hàng thượng đế, những người
đã đồng hành vui buồn cùng nó trong suốt thời gian qua, và còn tiếp tục trong
thời gian tới. Hi…
(29/06/2016)